Thứ Năm, Tháng Tư 25, 2024
Trang ChủThiền Tôn Phật Quang Cảm Niệm Thành Đạo 2023

[Song ngữ] Cảm Niệm Thành Đạo 2023

-

Kính lạy Phật từ bi, dù Người đã nhập diệt hơn 2500 năm nhưng Người vẫn đang tồn tại với chúng con trong từng phút giây của cuộc sống. Người không bày tỏ hình hài nhưng vẫn yêu thương dõi bước chúng con trên từng nẻo đường nhân thế. Người im lặng không nói lời nào nhưng vẫn tỏa sáng trong tam giới bao la. Chúng con tìm thấy Người bằng lòng kính yêu tuyệt đối vượt khỏi những ngôn ngữ trần gian cạn cợt tầm thường.

Chúng con tìm thấy Người bằng ước nguyện cao thượng hướng về sự giác ngộ thiêng liêng. Chúng con tìm thấy Người bằng ước nguyện đi theo con đường mà Người đã vạch lối. Chúng con tìm thấy Người bằng nỗ lực từng ngày để trừ diệt lầm lỗi ngu si. Chúng con tìm thấy người bằng sự cố gắng làm nhiều thiện nghiệp chuyển hóa ác nghiệp nghìn đời. Chúng con tìm thấy Người bằng sự tinh tấn thực hành thiền định nhiếp tâm hướng về mục tiêu Vô ngã.

Chúng con tìm thấy Người trong mỗi buổi sáng mai bình minh soi rọi khắp cả đất trời trên nghìn muôn hoa cỏ lung linh. Chúng con tìm thấy Người khi trăng lên tỏa sáng dịu dàng trên nghìn núi đồi ruộng đồng nương rẫy. Chúng con tìm thấy Người khi nhìn em bé quỳ xuống chắp tay cung kính dâng lên lời ước nguyện ngây thơ. Chúng con tìm thấy Người khi nhìn cụ già dõi mắt trông xa ước mong gia đình đoàn viên hạnh phúc.

Mỗi ngày sống qua cuộc đời nhiều khổ đau phiền muộn này con càng nhớ đến Phật không phút nào ngơi, chỉ mong ánh sáng của Phật dẫn lối con đi qua mọi nẻo đường không lạc lối. Mỗi bước chân dẫm lên gai góc cuộc đời con lại càng nhớ đến Phật thiết tha, chỉ mong được tình thương của Phật che chở đi qua mọi lỗi lầm không vướng mắc. Mỗi buổi sáng mai thức giấc dậy để tiếp tục hành trình kiếp sống con lại càng nhớ Phật sâu xa, chỉ mong Phật ân thấm nhuần tâm trí giữ con trong bình an sáng suốt.

Trong một thế giới còn nhiều đau thương, chia rẽ, chiến tranh, bệnh tật, con ước mong lời Phật dạy đến với mọi người để ai cũng có được bến bờ nương náu. Giữa một thế gian tạm bợ vô thường, mong manh, không ổn định, con ước mong tuệ giác của Phật phủ bóng trên từng trái tim để ai cũng có được sự hạnh phúc bình an. Nơi một nhân loại còn nhiều nghi kỵ, hiềm hận, hơn thua, tranh giành, con ước mong từ bi của Phật hàn gắn mọi người để ai cũng nhìn nhau quý mến thương yêu.

Đi trong cõi đời như khu rừng còn đầy tà kiến, si mê, con xin được an trú trong chánh pháp của Phật để không làm khổ mình chẳng làm khổ người. Nghe quá nhiều điều sai lầm điên đảo của những kẻ cuồng vọng vô minh, con xin được nép mình trong bóng mát của Phật để không bị mê hoặc rơi xuống vực sâu. Nhìn thấy biết bao người còn mê mờ lạc lối, con xin nguyện dấn bước giúp người tìm thấy đạo mầu cao cả của Phật để muôn đời thoát khỏi vũng lầy tăm tối.

Xin đại chúng đọc theo những lời kệ sau đây:

Con thấy Phật trên trời cao xanh thẳm

Như từ bi sâu đậm phủ nghìn nơi

Chúng con lang thang trôi dạt giữa mộng đời

Nhưng có Phật chỗ tuyệt vời nương náu

Con thấy Phật như người cha hiền hậu

Thương chúng sinh như mủ máu của mình

Rất bao la dù êm ả lặng thinh

Ai sâu sắc sẽ hiểu tình thương ấy

Con thấy Phật mỗi sớm mai thức dậy

Ánh bình minh ôm lấy cánh đồng xa

Phật cho con trời đất ngập hương hoa

Và cho cả một quê nhà tươi sáng

Con thấy Phật lúc mây chiều bãng lãng

Ánh trăng vàng tỏ rạng giữa trời không

Lời kinh thiêng văng vẳng bên kia sông

Người quỳ xuống lắng lòng về nẻo thiện

Con nhớ Phật khi dâng lời ước nguyện

Cho thế gian lầm lỗi biến hiền lương

Cho hận thù chia rẽ hóa yêu thương

Vì có Phật thiên đường giăng khắp chốn

Con nhớ Phật  như đứa con thiếu thốn

Bàn tay cha vẫn từ tốn dạy răn

Mãi muôn đời xin cúi mặt ăn năn

Để còn được lời ân cần dạy dỗ

Con nhớ Phật khi nhìn trời mưa đổ

Nước mắt chúng sinh đau khổ triền miên

Đường luân hồi bao cay đắng muộn phiền

Chỉ chánh pháp nơi bình yên hạnh phúc

Con nhớ Phật khi nhìn dòng người chen chúc

Mỗi phận đời là tội phúc đan xen

Người nổi trôi giữa thân phận sang hèn

Và lạc lõng giữa bao phen sinh tử

Con thương Phật như đứa con xa xứ

Yêu quê hương kẻ lữ thứ tha phương

Chỉ ước mong quỳ trước đấng nghiêm đường

Để được khóc vơi nỗi buồn xa cách

Con thương Phật như nếp nhà thanh bạch

Đứa con ngoan yêu trang sách tuổi thơ

Cha dạy con từng chút buổi ban sơ

Lòng hiếu thảo không bao giờ phai nhạt

Con thương Phật như trưa hè gió mát

Con ngủ say vẳng giọng hát đò đưa

Đạo lý nào truyền từ thuở xa xưa

Con lớn dậy lòng vẫn chưa hiểu hết

Con thương Phật như trẻ thơ ngày tết

Tung tăng theo cha quên mỏi mệt đường xa

Tình nghĩa lại qua thăm viếng mọi nhà

Để con hiểu cuộc đời là yêu mến

Con thương Phật như chú ốc non bên biển

Thương cả đại dương mà không biết tại sao

Thương đậm sâu mà không nói được lời nào

Chỉ lặng lẽ nghe sóng rì rào xa vắng

Con thương Phật như mùa xuân ngập tràn ánh nắng

Muôn nghìn hoa là quà tặng cho nhau

Có Phật từ bi đời sẽ bớt khổ đau

Ai cũng tìm thấy đạo nhiệm mầu cao cả

Con tôn kính Phật vầng dương chói lóa

Bóng đêm qua rồi, hoa lá xanh tươi

Chúng con nhìn nhau rạng rỡ nụ cười

Từ đạo lý tuyệt vời Người đem đến

Con tôn kính Phật đã cho con bờ bến

Nơi kiếp người sinh lão bệnh tử vong

Ái biệt ly, cầu bất đắc, khôn cùng

Nếu không Phật, chỉ là mịt mùng tăm tối

Con tôn kính Phật, Người vạch đường chỉ lối

Cho chúng con thoát tội lỗi lầm mê

Giữa rừng hoang con biết nẻo quay về

Theo vầng sáng phát lời thề kiên định

Con dâng Phật lòng kính yêu tột đỉnh

Bỗng nhẹ lòng chẳng suy tính gì thêm

Đặt đời con vào tay Phật dịu êm

Sống hay chết chỉ một niềm ngưỡng vọng

Ai có hiểu giữa cuộc đời ảo vọng

Có được người để tôn trọng tựa nương

Có một người để ta biết kính thương

Niềm hạnh phúc là phi thường khôn tả

Con may mắn có Cha lành cao cả

Nguồn tình thương trải muôn ngả trần gian

Vầng thái dương giác ngộ rất bình an

Con quỳ xuống muộn phiền tan biến hết

Vâng lời Phật con quên đi mỏi mệt

Phước siêng làm, duyên lành kết với nhau

Giúp đỡ nhau cùng trong cảnh bể dâu

Qua khốn khó, khỏi nhịp cầu mê đắm

Vâng lời Phật con bước chân nghìn dặm

Về muôn nơi đời còn lắm thương đau

Những chúng sinh còn tà kiến thảm sầu

Xin chánh pháp nhiệm mầu ơn cứu độ

Điều thứ nhất chúng con cần hiểu ngộ

Bản chất cuộc đời là đau khổ mà thôi

Dẫu giàu sang như hoàng đế trên ngôi

Nhưng còn chấp ngã, còn luân hồi, còn đau khổ

Trong lục đạo kiếp tái sinh vô số

Có nơi nào để làm chỗ an vui

Trong si mê trong ảo mộng chôn vùi

Nghiệp thiện ác vây quanh mùi danh lợi

Chỉ có Phật niềm kính thương mong đợi

Dẫn lối Niết bàn vời vợi cao siêu

Chúng con theo Người có Vô ngã làm mục tiêu

Có đường Bát Chánh là những điều kỳ diệu

Con tự biết đạo đức mình còn thiếu

Nên gắng trau dồi để thấu hiểu nhiều hơn

Yêu thương chúng sinh, lìa bỏ oán hờn

Khiêm hạ, bao dung, biết ơn, nhẫn nhục

Từng lỗi nhỏ xin xét mình mỗi lúc

Không để lỗi nào còn ẩn núp trong tâm

Sám hối ăn năn quá khứ sai lầm

Dù không nói nhưng âm thầm tự trách

Lòng thanh thản khi giữ mình trong sạch

Lòng sẽ vui khi tìm cách giúp người

Giúp chuyện đơn sơ đến những chuyện cao vời

Mà quý nhất giúp cho người hiểu đạo

Thêm một kẻ biết quy y Tam Bảo

Thêm một mảnh đời rời mộng ảo si mê

Cùng nắm tay nhau nẻo giác tìm về

Dẫu gian khó lòng chẳng hề nao núng

Ai cũng hoang mang giữa sai và đúng

Nhiều việc đời lúng túng chẳng biết làm sao

Chúng con nhờ nương náu Phật trên cao

Có ơn Phật, giữa gian lao, tâm bình thản

Có ơn Phật, cả chân trời xán lạn

Thế gian thành nơi có vạn niềm vui

Người bôn ba đi khắp chốn ngược xuôi

Môi vẫn nở một nụ cười thân ái

Có ơn Phật, con vững tin đi mãi

Trên con đường giác ngộ trải nghìn năm

Chỉ với lòng tôn kính Phật xa xăm

Là đủ để con âm thầm bước tới

Niềm kính Phật như núi cao vời vợi

Để tọa thiền lúc trăng mới vừa lên

Hay tàn canh bao phiền muộn xin quên

Chỉ tinh tấn được báo đền ơn Phật

Xin cố gắng xem mình như bụi đất

Để yêu thương quý trọng rất thật lòng

Từng phận người, từng chiếc lá bên sông

Mong ai cũng sẽ về trong nhà chánh pháp

Thân phận người khi thì cao khi thấp

Nhưng chỉ xin sẽ cùng gặp một nơi

Thiền định tinh chuyên mãi mãi nghìn đời

Theo bước Phật để xa rời dâu bể

Gác mọi thứ xếp chân ngồi lặng lẽ

Hiểu cái ta chỉ là nhỏ bé tầm thường

Khắp nhân sinh xin được trải tình thương

Tôn kính Phật đấng Pháp Vương ba cõi

Thân tạm bợ mong manh như làn khói

Hơi thở ra vào theo dõi không lơi

Một con đường đến vạn kiếp xa xôi

Về Vô ngã, về trong ngôi nhà Phật.

NAM MÔ VÔ LƯỢNG TỪ BI, VÔ LƯỢNG TRÍ TUỆ, BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT

Our Gratitude for the Buddha’s Enlightenment

Dear Lokajyestha, However, You’ve been in Nirvana for more than two thousand five hundred years, You are always in our every moment of life. Dear Lokajyestha, You are in quiet form, giving us Your boundless love, watching us as we’re still in human life. Dear Lokajyestha, You are in silent, spreading Your light all three huge realms. We feel Your presence here in our respect for You. No word in this earth can fully describe how absolute we pay homage to You. 

We feel Your presence here in our sublime yearning forward Your greatest insight.  We feel Your presence here in our wish to go on Your perfect road. We feel Your presence here in daily destroying our stupidity. We feel Your presence here in doing numerous-good things to transform our bad karma that has accumulated from thousands of lives. We feel Your presence here in diligent practice of meditation to direct our minds toward the goal of no-self. 

We feel Your presence every morning when the sunshine brightens over the sky, where the beauty of nature is so shine that nothing can be comparing. We feel Your presence every night when the moonlight sparkles over the fields. We feel Your presence every time when children pay their homage to You. Their innocent wish is so nice. We feel Your presence any time when an old man longs for a reunited, happy life.

Everyday being in this suffered life, we think of You endlessly and wish for Your light leading us straight to Your way. Then, we will never get lost. Every rough road we step on, we deeply think of You. May Your love encourage us to overcome our faults without confusion. Every morning, we wake up to continue this life, we truly feel loving You. May our thankfulness to You deep inside our minds to keep us tranquil and clear-sighted.

In this miserable world with division, illness, and wars, may Your words spread over the world, to help man have Your shelter. So, everyone’s peaceful in Your support. In this temporary, fragile world, may Your wisdom cover all humans’ hearts to help them find serenity to live calmly in an unstable life. In this humanity with many doubts, hatred, and fights, may Your great compassion heal man feeling and give them Your way to live. They would feel loving for each other thoroughly.

Living in this earth with full of evil and ignorant thoughts, we’d love to stay in Your Dharma calmly to avoid hurting ourselves or anyone else. Hearing too much false ideas from stupid, greedy men, we earnestly ask for a shelter under Your shade to not be fallen down to hell. Knowing of many humans to be misplaced, we vow to guide them to Your way, to show them Your light, to get them out from darkness.   

The Sangha could please speak up the following verses:

Dear Lokajyestha, We see You up to the clear sky,

Your great compassion spreads over the space,

We’ve wandered in a dream of life,

Lucky us, we have Your place. 

We have You, our great Father, 

Loving beings as much as Your own,

Your love is huge, yet it’s calmer,

It’s known by wise man though.

We see You every morning,

When sunlight embraces all vast farms.

You give us a world filled with pink,

A homeland filled with bright palm.

We see You every evening,

When the moonlight appears in the sky,

When Your words are chanting over river sides,

Kneeling down we think of right things.

We miss You when praying to You,

For this awful world becoming pretty,

For hatred turning to bliss,

Having you, anywhere becomes heaven thru.

We miss You as much as we need,

The Father’s guide is always wise,

Humbly, we kneel down to feel regret,

Forever to take Your advice.

We miss You when outside raining,

Man’s eyes wet with tears of suffering,

Samsara’s filled with full of misery,

Only Dharma where we find serenity.

We miss You when to see crowded beings,

Mixed their lives with the blessed and sinned,

Mixed their fates with the rich and poor,

Been alone in the circle of rebirth.   

We love You as a child living oversea,

Loving homeland, a pilgrim feels more,

Eagerly kneel down under Your image,  

Crying out to relieve our sorrow.

We love You with pure and strong minds,

As good kids love their book pages,

Being taught with the Father’s first guide,

Paying filial piety that lasts and never fades.

We love You as breeze blows in summertime,

We have a good nap, folksong’s sung far-away, 

Moral saying has passed since ancient time,

We can’t fully get it though we’re adult.

We love You as a child enjoys Tet,

Not tired going around with parents’ hearts,

Paying visits to all of relatives,

To give us the meaning of love.

We love You as a baby snail in the sea,

Loves the whole ocean with no reason why,

Loves it deeply with no word to say,

Quietly listens to far whispers of wave.  

We love You as spring filled with sunbeams,

As blossom roses gifted to man,  

Since Your compassion lessens our pain, 

All of us see Your sublime means.

We respect You, our bright sunshine,

Darkness is gone, nature becomes green,

Look to each other, we smiles bright, 

From Your great teachings brought ever since.

We’re grateful for Your giving us a shore,

Where human life is around the rebirth core,

Forever love, separation, hope and harm –   

Sink us in darkness if we don’t have Your arms.

We’re thankful for showing us Your road,

Helping us perceive wrong and right,

Within jungle, a way back we found,

Taking a firm vow to follow Your light.

We’d love to offer You our great regards,

Without thinking, feeling relief from hearts, 

Put our lives in Your hands with honor, 

Live or die, only pay You homage with nous.     

What we know in an illusive life,

We have You to respect and refuge,

We have You to love and esteem, 

Great happiness can be never described.

Luckily, we have You, our great Father,

Your love is the earth’s sweet streams,

Your Enlightenment is gentle beams, 

Kneel down we feel all relief.

Listen to You we release from pain,

Do charity as much as make friends,

Help each other go through plight then, 

Get out of the span of lust. 

Listen to You we go thousand places,

Where humans’ lives go with sorrow long,

Where humans’ thought is still kept wrong,  

May Dharma has them all to save.

We first need to be aware of life,

Its nature is merely with writhe,

The rich like emperors are in the same well,

Of suffering, samsara and clinging to self.

In the six ways, samsara endlessly runs,

Is there somewhere peaceful for humankind?

To delusion humans are really tied,

Karma mostly rounds humans’ greedy bunch.

Only You we put in our faith,

Heading Nirvana, Your sublimeness is top plan,

Following Your words, non-ego is chief aim,

Practicing Your miracles, Eightfold Path is main stay. 

Our morals are insufficient, we’re awakened,

Empathy is what we more try to learn,

To more love beings, to get rid of aversion,

Practice modesty, tolerance, gratitude, and endurance.

Every moment we check our minor fault,

Let it go, not keep it in mind, 

Our wrong past must be felt remorse,

Not saying, yet self-blame is kept inside. 

Feeling easy when we’re pure, 

Being happy when we give aid,

Every single help, big or small, is great,

Making man aware of Buddhism is most value.

One more person takes the Three Refuges,  

One more life is away from delusive, 

Together, we head to Your light,

Though it’s hard, we’re not recessive.

Wrong or right, no one can realize,

Making it clear is not man’s expertise,

Lucky us, we have Your refuge,

From You grant, our minds get calm in mystified.

From Your grant, the sky is brighter,

The world becomes so much happier,

Wanderers have to go around for earnings,

Yet their lovely smiles keep appearing.

From Your grant, we’re confident to go forward,

To the enlightened road paved thousand years.

Our deep respect for You is the best standard, 

Strengthened us silently step up without fear.

Our respect for You as high as highest mountains,

Supports us to meditate at moonrise.

Our melancholy disappears late at night,

May our hard practice be repaid for Your grant.

May we consider ourselves as soil-mine,

Truly give love to beings the whole,

Every different life, every leaf on riverside,

May they all stay in Dharma house.

Human life often goes up and down,

May it get to the same our mark, 

Persistently practice meditation forever lasts,

Follow Your way, we’re free from sores.

Without concern, we cross legs with calm,   

Knowing of self as a dust on ground,

Huge love for man spreads much sound,

Homage to You, the Dharma-King of three realms.

Temporary body’s as fragile as cloud,

Breath-in-and-out must be watched straight-out, 

The only road has paved thousand lives far,

Leading man to non-ego – to the Buddha’s house.

Namo the Boundless Compassion, the Greatest Wisdom – Master Shakyamuni Buddha

Ấn phẩm mớispot_img

Thông báo

Thông báo lịch giảng – khóa thiền tháng 4 năm 2024...

0
Lịch khóa thiền và thuyết giảng tháng 4 năm 2024 (update 19/4/2024): 1. Thứ 6 ngày 5/4/2024 (27/2 AL): 19h00 thuyết giảng tại chùa Pháp...

Tin mới nhất