Rạng sáng ngày mồng 8 tháng 12 năm Ất mùi, khi tiếng chuông đại hồng vang lên khuấy động cả núi rừng, gần ba vạn người đệ tử của Đấng Thế Tôn cùng tĩnh tọa bất động, không gian chìm vào im lặng, đón nhận từng thời khắc thiêng liêng.
Đã bao lần chúng con được về đây, nơi núi rừng tĩnh mịch để tham dự đại lễ Thành Đạo nhưng chưa bao giờ cảm xúc trong chúng con thay đổi. Vẫn như lần đầu được cùng đại chúng tĩnh tọa trong không khí thiêng liêng, được cùng đại chúng trở về thời khắc sản sinh ra trên thế gian vị Phật từ bi, trí tuệ vô cùng. Giữa làn sương khuya, chúng con như được trở về thời điểm Đức Phật thành đạo cách đây gần 2600 năm.
Lòng tôn kính Người dâng trào nơi trái tim. Chúng con như cảm nhận được những khó khăn Người phải trải qua. Hàng ngàn vạn vọng tưởng chập chùng, tiếng gió rừng xào xạc, tiếng côn trùng rả rích, tiếng thú rừng kêu vang vọng xa xa. Thế nhưng Người đã vượt qua tất cả, chiến thắng ma vương kiêu hãnh, chiến thắng chính bản thân mình và đạt đến quả thượng vô ngã Chánh Đẳng Chánh Giác.
Khi tiếng gà gáy cất lên, thời thiền kết thúc, chúng con nhớ về 49 ngày đêm Người đã kiết già nơi gốc cây Bồ Đề. Khiến lòng dâng tràn lòng tôn kính Phật không thôi vì cảm thấu sâu hơn giá trị thiêng liêng và tấm lòng hi sinh cao cả của Phật để mở ra con đường giải thoát.
Sau thời thiền, đại chúng lại cùng nhau đọc bài Cảm niệm thành đạo. Tiếng nhạc vang lên, nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, hòa cùng lời tụng của đại chúng, rằng:
…
Con ngưỡng vọng về cội cây thiêng
Vầng sao mai mọc giữa trời nghiêng
Phật thành chánh giác trùm pháp giới
Vô ngã nên không còn cõi riêng
Từ đó mạch nguồn chảy nghìn năm
Thắp sáng từ tâm qua đến tâm
Chúng sinh đứng dậy từ đêm tối
Bỏ lại sau lưng những lỗi lầm
Từ đó con người yêu quý nhau
Cuộc sống phù du nghĩa gì đâu
Còn có một điều hơn tất cả
Là đạo Như Lai rất nhiệm mầu
…
Con cúi lạy Người đã ngồi yên
Nhập vào thiền định sâu triền miên
Thoát khỏi vô minh và chấp ngã
Thay đổi đời con một nhân duyên
Xin nguyện theo Người đến vô biên
Sống đời thanh tịnh chẳng lụy phiền
Để đem chánh pháp Người mở lối
Chia sẻ ngàn nơi cõi bình yên
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật …
Giữa không gian núi rừng đêm tĩnh mịch, sau bài cảm niệm, hơn 400 Tăng Ni cùng gần ba vạn Phật tử lại cùng tụng đọc bài Kinh Vô Ngã Tướng. Lời Kinh lắng đọng, không khí trang nghiêm, tâm hồn hòa quyện. Bài Kinh như dẫn dắt đại chúng trở về cùng nghe Phật dạy về con đường đến với Vô Ngã giải thoát, rằng:
…
Con cúi đầu lạy Phật
Đấng đại thánh siêu phàm
Thầy của cả trời người
Dạy con đường vô ngã
Rất sâu là chấp ngã
Khiến như có cái ta
Khác với cả mọi người
Luôn tìm cầu mong muốn
…
Biết rằng bản ngã sâu xa luôn tồn tại. Dù là khi thanh thản, dù là khi ngủ say, dù là khi nội tâm trống rỗng, ngay cả khi là con người nhu hòa hiền thiện hay sống đời tử tế, bản ngã vẫn âm thầm. Rồi từ đó, con người sẽ tham lam, ích kỷ, thích hưởng thụ, sân si, kiêu mạn, đố kỵ, hơn thua mà tạo nhiều nghiệp chướng. Biết rằng bản ngã xấu xa phủ trùm hết thân ta, tâm ta, vậy nên ta cần gắng công hết sức mà tu tập.
Quán thân rằng ta chỉ là đất bụi, là cỏ dại ven đường, chẳng có gì đáng coi trọng. Quán rằng tri giác, tình cảm chỉ là bản ngã thâm sâu, là vô minh phiền não. “Hiểu cái Ta như thế, hành giả gắng khiêm cung, thường tự nhủ trong lòng, mình chỉ là đất bụi.” Nguyện rằng luôn yêu quý tất cả, để cho tâm từ bi diệt trừ luôn bản ngã. Nguyện luôn tôn kính Mười Phương Phật Pháp Tăng đến tuyệt đối, dù thịt nát xương tan cũng không màng, muôn đời mãi mãi không thay đổi. Cố gắng làm thật nhiều điều phúc thiện, xây dựng đạo đức hiền lương, không chấp công, đố kỵ, rời xa tâm thương ghét. Gắng không hưởng thụ nhiều, tránh dục lạc tầm thường, kết duyên lành rộng mở, cung kính bậc Thánh nhân, đắp đường về Phật Pháp.
…
Việc thiện dù rất nhỏ
Cũng cố gắng để làm
Bòn từng chút phước duyên
Để đi về giải thoát
Việc bậy dù rất nhỏ
Cũng cố gắng lìa xa
Tránh từng chút lỗi lầm
Để đi về giải thoát
…
Từ Vô minh Chấp ngã
Đến giải thoát hoàn toàn
Không thể tính thời gian
Bằng bao nhiêu năm tháng
Nguyện lòng là đi mãi
Dù vạn kiếp nghìn đời
Tinh tấn chẳng hề vơi
Trên con đường thánh đạo
Nguyện kinh Vô Ngã Tướng
Đến khắp cả chúng sinh
Đều trì tụng thực hành
Để chứng thành quả thánh
….
Như uống trọn từng lời, lời Kinh như khai sáng tâm hồn chúng con khỏi vô minh u tối. Từng gương mặt rạng ngời, nụ cười hạnh phúc. Chắp tay cúi đầu lễ tạ, bài kinh như đưa chúng con tiến thêm một bước trên con đường học tu tìm về với giác ngộ giải thoát.
Nguyện cho khắp pháp giới
Cùng tinh tấn tu hành
Thoát chấp ngã vô minh
Đồng viên thành Phật đạo…
Thời kinh kết thúc cũng là lúc gần 3 vạn người con Phật cùng nhau dâng lên Người những đóa hoa thơm ngát tượng trưng cho tấm lòng tôn kính dâng lên đấng thế tôn rạng ngời.
Gần 3 vạn con người tụ hội về đây. Một con số khổng lồ đáng ngưỡng mộ. Không khí thật trang nghiêm, tĩnh lặng. Một sự tổ chức tuyệt vời.
Những nụ cười ấm áp, những cái nắm tay thân tình dìu dắt nhau, tình cảm giữa người với người luôn được đề cao. Nơi đây, tình thương trở thành một ngôn ngữ không lời giúp kết nối tất cả, hòa quyện với nhau, tạo thành một không khí thiêng liêng, xoa dịu bao tâm hồn và cho chúng con một niềm tin vững chãi về con đường tâm linh cao siêu.
Chúng con – những người trẻ được may mắn về đây – nơi mái già lam ẩn sau cánh rừng già để phụng sự và cùng tham dự một Đại lễ thiêng liêng như thế. Khó có thể nói hết thành lời.
Chúng con về đây, được tận mắt chứng kiến, được tận tay làm những công việc mà hàng ngày quý Thầy Cô vẫn làm, được cùng đại chúng tĩnh tọa trong bầu không khí trang nghiêm, được tụng bài kinh Vô Ngã Tướng sâu sắc nhưng cũng thật dễ hiểu. Còn hạnh phúc nào hơn khi chúng con hiểu được những lời Phật dạy, được thực hành hạnh từ bi, yêu thương ngay từ chính những việc làm phục vụ lễ. Được nhận ánh mắt hiền dịu, đầy quan tâm của Sư Phụ, của Thầy Cô, được ăn bữa cơm ngon từ chính tay Thầy Cô và huynh đệ mình làm.
Dù cho công việc khiến chúng con mệt mỏi, nhưng khi nhận được một lời hỏi han đầy quan tâm của các cô chú Phật tử về dự lễ, lòng chúng con cảm thấy thật hạnh phúc. Chúng con biết rằng, những mệt mỏi của chúng con không hề phí phạm.
Chúng con được nghe những lời hỏi han, quan tâm thật chân tình, được thấy những hình ảnh thật đẹp khi các huynh đệ chúng con chăm sóc nhau và chăm sóc các phật tử về dự lễ. Tấm chăn mỏng nhưng nhiều tình thương mà huynh đệ nhẹ nhàng đắp cho mỗi cô chú. Nụ cười lễ phép, nhẹ nhàng lay nhẹ các cô bác còn đang say giấc ngủ, lại nhanh nhẹn thu dọn tất cả mền để buổi lễ được diễn ra thật trọn vẹn. Chẳng còn gì đẹp hơn khi những lời Phật dạy được ứng dụng ngay trong cuộc sống này. Cuộc sống sẽ tràn ngập yêu thương và con người sẽ cùng dìu nhau trở về nơi Vô Ngã.
Thật nhiều cảm xúc đọng lại trong chúng con. Và thật may mắn biết bao khi mỗi mùa Đại lễ về, chúng con lại được về đây, cùng cảm nhận, cùng sẻ chia những tình thương ấm áp ấy. Niềm tin trong chúng con càng mạnh mẽ hơn, con đường mà Đức Phật đã đi, con đường mà Sư Phụ đang dìu dắt chúng con …Chúng con sẽ góp vào hành trang của mình thêm thật nhiều đạo lý, và thực hành thật nhiều những lời Phật dạy, để Phật Pháp trường tồn mãi muôn kiếp về sau.
Hi vọng về một ngày mai thật tốt đẹp với hình ảnh những người thanh niên trẻ sẽ đổi thay cả thế giới bằng Phật Pháp nhiệm màu. Cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn, con người sẽ yêu thương nhau hơn, biết tin sâu nhân quả và giới trẻ Việt Nam, xa hơn nữa là cả thế gian này sẽ có thêm nhiều môi trường đạo tốt đẹp để tu dưỡng đạo đức từ nền tảng giáo lý nhà Phật.
Trầm lặng thiền định dưới cội Bồ Đề, qua 49 ngày dài, Người chứng quả vị tối thượng vào đêm thứ 49 khi sao mai vừa mọc nơi đằng đông. Từ đó, Ngài là Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, đấng Chánh Đẳng Chánh Giác rạng ngời từ bi và trí tuệ. Ngọn lửa từ bi của Người đã xóa tan mọi ranh giới của sự phân biệt và kỳ thị, sưởi ấm chúng sinh khi đang chìm trong vô minh, ích kỷ. Trí tuệ của Người phủ trùm ba cõi, dẫn đường cho chúng sinh đi theo lý tưởng giác ngộ giải thoát. Từ đó ánh đạo vàng rạng chiếu thế gian, trải qua bao thiên niên kỷ rồi vẫn còn rực sáng. Và thời khắc lịch sử ấy được gọi là Đêm Thành Đạo…