SỐNG LẠI THỜI KHẮC HUY HOÀNG
Cả năm dài vất vả bon chen
Dính mắc vòng danh lợi hão huyền
Con mong mỏi đến ngày Thành Đạo
Để được về nơi ấy bình yên.
Nắng miền Nam ấm áp nhẹ nhàng
Quanh co con dốc những bậc thang
Huynh đệ xa xôi cùng nô nức
Về Mái Nhà Chung lòng hân hoan.
Chùa như hoa nở giữa rừng thiêng
Tôn tượng uy nghi mà dịu hiền
Con quỳ xuống nghẹn ngào lệ ướt
Nhọc nhằn một đời lắm truân chuyên.
Con về tắm mát trong tình thương
Đạo lý tỏ rạng như ánh dương
Ước mơ cao cả nhen nhóm dậy
Chuyện thế gian xin chẳng vấn vương.
Gặp ai cũng chan hòa nụ cười
Đôi tay miệt mài chẳng nghỉ ngơi
Ân cần khiêm hạ làm từng chút
Gom góp buổi lễ thêm thắm tươi.
Ngày Đại lễ hạnh phúc xiết bao
Bốn giờ sáng sương lạnh lao xao
Hàng vạn người ngồi Thiền yên lắng
Tĩnh lặng trong hơi thở ra vào.
Rồi bản nhạc vang lên trầm hùng
Lung linh lắng đọng giữa không trung
Mừng khoảnh khắc Người thành Chánh Giác
Ánh quang minh soi rọi muôn trùng.
Dòng người dâng hoa nối tiếp nhau
Chầm chậm xúc động gửi nguyện cầu
Dâng hiến thân tâm cho đạo Pháp
Lý tưởng trung kiên mãi đậm sâu.
Xin hãy một lần cùng về đây
Thiêng liêng mầu nhiệm từng phút giây
Sống lại thời khắc huy hoàng ấy
Đóa sen tâm vượt khỏi vũng lầy.
Ta về dự lễ để thương nhau
Tinh tấn tu hành thoát bể dâu
Nhiệt tâm phụng sự cho tất cả
Hạnh phúc chứa chan một tinh cầu.
Tâm Khả Hưng