“Ngày Anh đi, giọt nắng rơi hàng cây
Khói bay dáng gầy, thấp thoáng như làn mây
Tình quê hương, gửi gấm theo trùng dương
Lá rơi cuối đường, người khuất xa màn sương…”
Chiến tranh đã lùi xa hơn 40 năm. Từng cánh rừng bạt ngàn đã xanh lại một màu sau những năm khói lửa, chim sải cánh tự do trên bầu trời, cả cõi đất yên bình hồi sinh trở lại… Đó là lúc chúng con được sinh ra và cũng là lúc các Anh không bao giờ quay trở về! Như một sự đánh đổi, các Anh đã đi – Anh đi trả lại ánh bình minh cho đất trời, cho em thơ cắp sách tới trường, cho những ngày mùa trĩu quả để người nông dân hăng say sản xuất, cho những phố phường mọc nối đuôi nhau…
Có những sự ra đi nhưng lại trở thành bất tử. Đó chính là sự ra đi của các Anh để giành độc lập cho dân tộc, tự do cho nước nhà! Để tưởng nhớ đến công ơn và sự hy sinh lớn lao ấy, huynh đệ chúng con bắt đầu chuyến đi viếng thăm các Anh mà trong lòng mang biết bao xúc cảm bồi hồi. Rời ngôi nhà chung Bùi Đình Túy thân thương trong chiều chủ nhật nắng nhẹ, chúng con đến thăm nơi các Anh yên nghỉ – Nghĩa trang liệt sỹ huyện Bình Chánh.
Nơi các anh yên nghỉ ngào ngạt hương của những bông hoa sứ đang nở rộ, cỏ non xanh rợp một màu dưới chân anh – những người Anh hùng bất tử! Dọn lại từng nấm mộ, lòng huynh đệ chúng con càng cảm nhận rõ hơn sự hy sinh quá lớn lao của các Anh. Chúng con hiểu rằng vì có những con người này nằm dưới lòng đất mà chúng con được đi những bước chân thảnh thơi, yên bình. Chúng con hiểu rằng máu của các Anh hòa trong đất để rồi ươm mầm lên những ước mơ khát vọng cho những thế hệ mai sau. Sự gian khổ trong chiến đấu của các Anh không thể nào chúng con hình dung hết, sự đánh đổi cả thân mạng mình cho Tổ quốc của các Anh sẽ luôn khắc ghi mãi trong trái tim của chúng con.
Tiếng chuông vang lên đánh thức chúng con trở về với thực tại sau biết bao cảm xúc đang dâng trào. Huynh đệ chúng con tập trung lại bên nhau cùng tụng niệm nghi thức cầu siêu. Lúc này, không khí nghiêm trang phủ trùm, gió thoảng hương sứ trắng đưa các Anh về trong không gian tĩnh lặng, trong đạo màu từ bi giải thoát. Mỗi lời kinh là một lời nguyện cầu thành kính mà huynh đệ chúng con gửi gắm với trọn yêu thương, trọn lòng biết ơn đến các Anh:
“Ôi! anh linh các Anh hùng liệt sĩ!
Thịt xương các anh kết thành khí thiêng sông núi, cho Bắc Nam sum họp một nhà.
Lịch sử mấy nghìn năm giữ nước, trải bao lần khói lửa, đao binh, giờ đây đất nước thanh bình, độc lập, ân huệ ấy do công lao của biết bao thế hệ quên thân mình, anh dũng hi sinh. Hồn tử sĩ dệt thành hùng thiêng sông núi.”
Giữa hàng trăm ngôi mộ các Anh, giữa hương trầm khói tỏa, chúng con xin dâng trọn tấm lòng hướng về các anh. Chúng con tin rằng, ở nơi này, các anh vẫn luôn dõi bước và cùng cả dân tộc tiếp tục giữ nước. Hương linh các anh sẽ sống mãi với non sông đất nước Việt Nam, trong tâm tư, ký ức của bao thế hệ dân tộc Việt Nam luôn nghìn trùng thương nhớ. Xin kính cẩn nguyện cầu các anh mãi thanh nhàn nơi cõi tịnh.
Xin nguyện cầu Mười phương Chư Phật gia hộ để các Anh được bình an trong cõi yên lành, rồi một ngày bước đi trong niềm an lạc của sự giải thoát.
Tình nghĩa kia làm sao bày tỏ
Đền ơn anh còn có tấm lòng
Hướng về Phật Pháp mênh mông
Những mong anh sẽ mở lòng kính tin.
Cầu Chư Phật hiển linh tế độ
Đưa các anh xa khổ về vui
Trải lòng thương khắp nơi nơi
Từ bi vô lượng đất trời chuyển theo
Ngày nào đó phước trời đã đủ
Rời cõi này về chỗ cao hơn
Chung quanh Bồ Tát ân cần
Dắt dìu dạy dỗ nghìn lần thẳm sâu …
Kết thúc chuyến đi là những bông hoa tươi thắm chúng con xin gửi đến từng cái tên mãi in dấu trong lịch sử trên những tấm bia đá kia. Những bông hoa bé nhỏ thay lời con trẻ muốn tỏ bày. Chúng con muốn tỏ bày lòng biết ơn vô hạn đến các Anh.
Trước hương linh các Anh, chúng con – thế hệ đi sau xin được gửi lời thề nguyện với non sông đất nước. Chúng con sẽ đem hết trái tim này để cống hiến cho tổ quốc với tình yêu quê hương cháy bỏng trong mình. Chúng con sẽ đem hết sức trẻ, trí tuệ của mình để phụng sự cho đất nước, cho nhân dân, không sống cho riêng mình mà sống vì mọi người, vì nhân loại chúng sinh, để hòa bình mà các anh đã đổ máu xương giành lấy sẽ là hòa bình mãi muôn đời và vĩnh hằng trong tim mỗi người con đất Việt.
Từ giã các Anh, chúng con trở về. Trời vẫn xanh và cao vời vợi.
Mẫn Bảo Trân
Hình ảnh đẹp của những thanh niên phật tử trẻ: