Theo thầy về quê miền Trung ruột thịt
Chung tấm lòng chia sẻ những khó khăn
Sau tai ương do bão lũ cuồng phong.
Vẫn còn đó những mãnh đời bất hạnh.
Đây xác xơ vườn tan hoang gãy đổ
Kia ngôi nhà đâu còn thấy mái tranh
Q. Ngãi, Thừa Thiên, Q. Bình, Q. Trị
Mùa mưa nào cũng khốn khổ người dân!
Thầy dạy: Tại sao bão lũ mãi tập trung?
Nếu làm được, ta đẩy lùi cơn bão!
Điều thứ nhất trong lòng người không bão
Bớt hận thù không tàn bạo chiến tranh
Không tham lam không vơ vét tranh giành
Nhiều sân hận nên đất trời nổi giận.
Điều thứ hai để dòng đời bớt sóng
Nên cùng nhau tu tập đạo từ tâm
Sống chan hòa lòng trải với người dưng,
Siêng bố thí biết cúng dường Tam Bảo.
Điều thứ ba lòng người luôn rốt ráo
Hướng tâm về quy kính Phật từ bi
Luôn cúi đầu tâm nguyện những bước đi
Hướng Vô Ngã từng ngày lùi chấp ngã.
Ít người tu thì cũng còn chưa đủ
Nhiều người cùng hẳn lay chuyển đất trời.
Bởi Phật trời luôn hiện hữu khắp nơi
Để che chở cho chúng dân lương thiện.
Rồi, chúng con lại vào Nam một ngày nắng gắt,
Phố đông hơn, hối hả cũng nhiều hơn
Giữa phố quen con thấy mình như lạ
Những bước chân lòng thanh thản bình yên
Nhìn dòng người sao lại thấy yêu hơn
Không như trước người với con xa cách!.
Thầy ạ, lời dạy của Thầy vẫn còn vanh vách
Bên tai con và nồng ấm cả trong tim
Bởi dù sao đệ tử với nguồn gen
Của Thầy cho – ít nhiều chung nhịp đập.
Ngày mai chúng con lại trở về đời thế tục
Chỉ là sau một chuyến đi chúng con biết:
Chúng sanh cần Thầy nhiều đến thế.
Thầy như sóng lao xao trải dài bờ cát mịn,
Gió miên man làm mát dịu cuộc đời
Như mặt trời cho sự sống muôn nơi,
Nguồn nước ngọt để vạn loài tươi tốt.
Chúng con muốn triệu triệu lần nói lên niềm khao khát
Dâng lên Thầy – “Vị Bồ Tát” của chúng sinh.
Phật Nghiêm
Từ Nguyên Hồng
26/10/2013