Có những người ngày đêm ngóng đợi
Làm ta thương vời vợi cả lòng
Những người vợ đứng trông chồng
Người nông phu đợi trên đồng lúa reo
Đợi nước lớn thuyền chèo về bến
Đợi bình minh chim đến hót ca
Mùa xuân tràn ngập lá hoa
Người thương người cũng như là anh em
Có những kẻ ngày đêm chờ đợi
Chỉ làm đời lầm lỗi nhiều hơn
Ngập ngừng do dự phân vân
Người đi khuất bóng mời thầm tiếc thương
Đời là những nẻo đường đau khổ
Mà thời gian sóng vỗ không nguôi
Đạo mầu nào có xa xôi
Gắng lòng tu tập để thôi đợi chờ
Mùa xuân đến tự bao giờ
Chúc nhau về với bến bờ an vui
Mùa xuân đến tự bao giờ
Chúc nhua về với bến bờ an vui
Trích trong bài giảng Đừng chờ đợi– TT Thích Chân Quang