THƯƠNG TƯỞNG NHƯ LAI
Xin cúi lạy một ngày nắng hạ
Kính lạy Người – Hoàng hậu Maya
Dịu dàng đức hạnh vị tha
Người mang xứ mệnh ta bà vân du
Rồi khoảnh khắc nghìn thu ngưỡng đợi
Đôi bàn tay chạm nhẹ Ưu Đàm
Bỗng đâu ánh sáng cõi phàm
Từ hông bên phải của Người phát ra
Kìa một đấng hài nhi siêu tuyệt
Bất ngờ thay xuất hiện lạ kỳ
Hào quang hông Mẹ tắt đi
Tướng thân rực rỡ ấy thì hiện ra
Trời xanh thắm bao la rung chuyển
Nhạc du dương văng vẳng tầng mây
Cơn mưa mát sạch trút đầy
Hoa rơi kết thảm nâng liền gót chân
Bước bảy bước uy nghi trầm mặc
Tay chỉ thiên phát một lời nguyền
Quyết tâm tìm lấy đạo Thiêng
Độ sinh thoát khỏi muôn miền vô minh
Xin cúi lạy tấm lòng cao thượng
Bao kiếp xưa Phật đã hy sinh
Vân du mải miết quên mình
Dấu chân rải khắp hành tinh miệt mài
Xin cúi xuống trọn lòng thương kính
Người mở đường chân lý cao xa
Vô thường kiếp sống mau qua
Cuộc đời bản chất ấy là khổ đau
Để con hiểu đạo là tất cả
Đời chóng phai như buổi chiều qua
Dẫu đường Bát Chánh lâu xa
Nguyện xin bước mãi theo tà áo nâu!