SƯ PHỤ TÔN KÍNH
Tôi đã có một Người Thầy như thế
Tình yêu thương san sẻ khắp nhân gian
Lòng từ bi như biển nước ngập tràn
Và ý chí vững hơn ngàn ngọn núi
Giọng của Thầy trong như nước khe suối
Dáng hao gầy từng bước tới thong dong
Bài giảng kia Thầy gửi trọn tấm lòng
Yêu thiên nhiên, giữ non sông xã tắc
Thầy dạy con lắng tâm trong từng khắc
Hơi thở vào biết chắc hơi thở ra
Thầy dạy con sống nhân ái vị tha
Siêng làm phúc, sống chan hòa sau trước
Thầy nói rằng: tu chính là cội phước
Chịu thiệt thòi, phúc sẽ được về sau
Thầy dạy con: ơn nghĩa phải ghi sâu
Bảo vệ rừng, giữ xanh mầu cuộc sống
Rồi Thầy dạy ngồi thiền, ngồi bất động
Giữ tâm mình chớ để vọng tưởng dâng
Biết thân này rồi sẽ về hư không
Đừng luyến tiếc, chẳng đèo bòng chi hết
Với nhiều người hạnh phúc là ái luyến
Là giàu sang và phương tiện đủ đầy
Là công danh cao vút tận trời mây
Là tửu sắc và tiền luôn đầy túi
Còn với tôi hạnh phúc ở muôn lối
Ở nơi nào có tiếng nói Thầy tôi
Ở những khi tâm cảm thấy thảnh thơi
Và hạnh phúc trong tiếng cười trẻ nhỏ
Hạnh phúc khi cuộc sống gặp gian khó
Vững niềm tin nơi đó có Thầy tôi
Đạo lý kia tỏa sáng khắp bầu trời
Tôi thanh thản về bên Người nương náu
Cám ơn đời đã cho tôi kho báu
Nguyện kiếp, này với muôn kiếp về sau
Luôn theo Thầy để xóa hết khổ đau
Để an lạc, để cùng nhau giải thoát.
Tác giả: Lê Hương (Cẩm Phả – Quảng Ninh)