Xin lỗi em, ta trở thành Tu Sĩ
Vì đời không hoàn mỹ giống ta mong
Ta không yêu đôi môi đỏ, má hồng
Làn mắt biếc, những gì không có thực
Em có lẽ đã vì ta, buồn bực
Tìm gặp nhau , mong ray rức, nhớ thương
Tìm gặp nhau mong rút ngắn đoạn đường
Rồi phút cuối, em chán chường bỏ cuộc
Ừ em nhé, thôi em về kẻo muộn
Mưa đêm này giá buốt, lạnh không em ?
Một mình em trong bóng tối đêm đen
Ta còn lại, nghe buồn len len tối
Ta giảng đạo, trao em tình yêu mới
Một tình yêu không nông nổi, cuồng si
Một tình yêu thanh thản lắm, một khi
Em có thể yêu không vì bản ngã
Em chưa hiểu nên em buồn, em đã
Bỏ ra về vội vã, phải không em ?
Em khuất rồi, trong sương lạnh đêm đen
Ta còn lại, nghe buồn lên khóe mắt
Đời vô nghĩa với bao nhiêu được, mất
Đời chỉ là một giấc mộng phù du
Có tình nào vĩnh cửu đến ngàn thu
Sao em lạc trong sương mù thần thoại
Ta cầu nguyện con tim người em gái
Sẽ trở về mãi mãi bến bình an
Để đời vơi đi một tiếng thở than
Vơi đau khổ trong muôn ngàn đau khổ.
Phật tử : Nguyễn Thị Minh Nga