TA SỢ
Ta sợ mùa xuân thiếu hoa bay
Sương tan nắng ấm giấc còn say
Nhìn nhau e ngại vì xa lạ
Hay tại tình người dễ đổi thay?
Ta sợ chiều mưa tiếng suối reo
Đôi mắt nào sẽ dõi trông theo
Đường xa ướt lạnh ai vội vã
Bếp ấm vườn rau thoáng chim kêu.
Ta sợ luân hồi lạc mất nhau
Chỉ vì nguyện ước chẳng đậm sâu
Thế gian hoa mộng nhiều lôi cuốn
Ai sẽ tìm nhau cõi nhiệm màu?
Ta sợ tâm mình trống vắng thôi
Niềm Tôn Kính Phật hãy còn vơi
Tình yêu vạn loại chưa rộng lớn
Nghìn kiếp xin theo tiếng chuông rơi.
(Trích trong bài giảng TÂM LÝ SỢ HÃI – TT. Thích Chân Quang)